Trong “làng” mực, xếp ở… chiếu trên phải kể tới cái tên mực cơm. Đây là loại mực ngắn thôi nhưng con nào con nấy ú na ú nần vì chứa một bụng “cơm” (buồng trứng) lặc lè.
Chỉ cần thấy con mực cơm mướt rượt, múp rụp, mập mạp, mũm mĩm, mỡ màng thì trong lòng đã nao nao nghĩ đến các món ăn hấp dẫn: mực luộc chấm mắm gừng, mực chiên mắm, mực nướng mọi… Nhưng cái món gắn bó với những bữa cơm gia đình mà các chị, các mẹ làng chài thường “chế tác” chính là món mực cơm nhồi đậu phộng.
Sáng sớm, bến cá làng tôi xôn xao đón đoàn tàu giã cào cập bến. Những giỏ mực cơm được ngư dân chuyển lên bãi trong nắng rạng đầu ngày. Mực cơm tươi ròng, da mực màu tím sẫm cứ nhấp nha nhấp nháy trong ánh hồng bình minh rạng rỡ. Mua mực để ăn (chứ không phải để bán) trong thời điểm này, không gian này giá mềm hơn chút đỉnh vì được coi là mua tại “gốc”. Dân làng biển biết mặt nhau hết. Cười một cái, “ủa chị Tư hả, “dì Sáu phải hông”… thì giá là giá của tình làng nghĩa xóm. Còn khi mực đã ra chợ thì giá là giá của thị trường rồi.
Nhà tôi ai cũng thích món mực nhồi đậu phộng. Chị Hai làm món này hoài nên đã thành “siêu sao”. Chị làm nhanh lắm. Mực rửa vừa xong đã thấy chị xắt nhỏ củ hành, rang đậu phộng để nguội rồi giã giập, rứt đầu mực ra, băm nhẹ. Cả ba thứ được chị trộn vào nhau rồi nhồi vào bụng từng con mực nên con nào con nấy căng phồng, đến mức phải lấy tăm tre “may” miệng lại.
Khi mùi tỏi được phi trong dầu bốc lên thơm nức là lúc chị nhẹ nhàng trút mớ mực cơm vào cùng với hỗn hợp gia vị đường, mắm, tiêu, ớt, bột ngọt. Chị cho lửa liu riu và trở nhẹ từng con mực lúc này đã đẫm gia vị, căng phồng, mịn màng, nhìn là muốn… cắn cho ngập răng luôn.
Bữa cơm có món “chủ đạo” mực cơm nhồi đậu phộng bao giờ cũng thăng hoa thành… bữa tiệc. Mỗi miếng mực là tổng hòa những hương những vị vừa lạ vừa quen. Đậu phộng thì ai cũng biết, hành tím thì ai cũng rành. Nhưng hai thứ ấy “phối” cùng miếng mực mềm mại, ngọt lừ, “hợp” cùng lá rau húng thơm thầm lại cho một hương vị mới mẻ, nồng nàn khó tả. Hết mực rồi, chan chút nước um mực đặc quánh nổi váng dưới đáy xoong cũng khiến chén cơm “đi” vào dạ dày một cách ngon lành.
Chị Hai lên phố học, mẹ hay lọ mọ mua mực cơm đánh bắt từ biển quê nhà gởi cho chị. Nghe chị khoe có lần sinh nhật đứa bạn thân chánh hiệu thành phố, chị đóng góp cho bữa tiệc món mực cơm nhồi đậu phộng khiến tụi bạn xuýt xoa khen đứt lưỡi. “Em biết sao hông? Tụi nó nhao nhao lên, phong cho chị danh hiệu… đầu bếp ưu tú. “Chị mà làm món này, đóng hộp, bỏ mối cho mấy quán cơm sinh viên chắc giàu to”, chị nói vui và cười trong veo qua điện thoại.