Chết mê lẩu vịt sa tế!

Chẳng hiểu sao các món vịt ngon lại lên ngôi quanh chợ Lái Thiêu. Trong đó, đáng nể là một loại lẩu vịt mới, tinh tươm trong một tiệm mì người Hoa.

Nghe đồn, ông chủ tiệm gần cây xăng số 4 này có trong tay đến vài ba lò gốm, nên chuyện cơm – áo – gạo tiền trở nên nhỏ hơn con thỏ đối với ông. Và ông, có một đam mê khó cưỡng: thưởng thức – phối chế món ngon. Vì lẽ đó, ông mới mở tiệm mì, nhưng bán đủ loại cơm tây, tàu, hủ tíu cá…

Và quả thật, ông bà ta từng nói: “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, không sai chạy chút nào. Bởi, chính người con của ông chủ tiệm mì vừa kể, đã phối chế thành công một món lẩu vịt mới, khiến dân sành ăn lẫn những “chú Hỏa” hơn 20 năm múa dao, vung vợt… bếp, phải sững sờ kinh ngạc.

Họ thật sự bất ngờ và dường như bị hút hồn, bởi mùi vị: hăng the, thoảng nhẹ từ nồi lẩu tỏa ra thật khẽ khàng ấy. Chính làn hương bí hiểm kia, nó rón rén, dịu dàng tựa như cô gái nhà lành lần đầu rụt rè ra mắt bố mẹ người yêu. Cho nên, những ai lỡ xui rủi bị nghẹt mũi hoặc lạt miệng sẽ không hề nhận ra dư vị chủ đạo khoái khẩu đó. Mà đã chưa nhận ra, xem như bạn mới chạm được phân nửa ngưỡng ngon của món lẩu vịt sa tế. Chính mùi vị nhân nhẫn vừa kể, giúp khứu giác dân mộ điệu thêm tinh nhạy, uyển chuyển hơn và giúp khẩu vị càng thanh tao – lâu ngán.

Song, nói đi phải nói lại, những nguyên liệu rau củ đi kèm trong nồi lẩu, cũng “nồi nào vung nấy”. Đáng kể là, những lát dưa măng tươi (măng chua), nổi vị chua – ngọt – thơm đặc trưng. Còn cà chua, đầu bếp phải chọn loại chín rục. Với lại, dĩa cải bẹ xanh + cải bắp cũng vừa lứa – không quá già cũng chẳng phải loại non tơ. Bởi mỗi loại, chứa độ giòn riêng, đồng thời có thể bù trừ cho nhau. Nhưng nếu đi riêng lẻ, chúng lại đối kháng nhau: đắng (cải bẹ xanh) – ngọt (cải bắp). Thế mới biết, đầu bếp cao tay cỡ nào.

Chết mê lẩu vịt sa tế!

Và rau cải ăn kèm, chọn loại “sồn sồn” mới hợp

Và ngay cả lượng nước dừa xiêm cho vào nồi lẩu cũng thật vừa phải, nhằm tăng độ ngọt thanh chứ không hề phá vỡ mùi vị tổng thể. Nếm muỗng lẩu đang “thở ra khói”, bạn sẽ nghe: chua chua – ngọt thanh – dìu dịu mê mải! Và tùy “đô” cay của mỗi người, mà tự tay múc lấy mấy muỗng sa tế lưng lửng hay vun ngọn nêm vào. Vì là hàng đặc chế, nên chúng có vị cay ngọt chứ không cay chảy nước mắt như ở mấy quán Huế rặt.

Phần đạm chính là miếng vịt ta săn da chắc thịt, ngọt bùi khỏi chê. Thoạt nhìn, có người lầm tưởng đây là hàng vịt quay loại 1, nhưng không phải vậy. Vịt nguyên liệu sau khi làm sạch, được đầu bếp chiên sơ vừa ửng vàng da, thì họ vớt ra. Kế nữa, “tắm” vịt bằng nước ấm, rồi tỉ mẫn hớt bỏ “mỡ màng” nổi lên (lắng lại nước này pha vào nồi nước lèo). Sau đó, mới đem hấp cách thủy cho vịt vừa chín tới. Thật kỳ công!

Tác giả món cuốn hút này tiết lộ: một hôm lướt mạng học hỏi, sưu tầm món ngon từ Nam ra Bắc. Chợt trong đầu anh lóe lên: sao không chế ra một món vịt mang phong vị Hoa, tích hợp trên nền 2 món ngon dân dã: vịt om sấu và vịt hầm sả. Thế là anh mày mò nấu thử và sai, cho đến lúc đạt mới thôi.

Gửi phản hồi