Dồi hay lạp sường hay gì gì đi nữa thì cũng là lòng già của con lợn có nhồi chút thịt nạc và thịt mỡ vào. Miếng dồi dài ơi là dài, chừng nửa mét, coi xấu xí, sờ vào mềm mềm… ai không quen thấy ghê ghê.
Nhưng đến lúc bắc chảo nóng, cắt khúc chéo rồi cứ thế đặt lên rán – theo kiểu lấy nó rán nó, tức không dùng chút dầu ăn nào – và đánh chén sau đó thì ai ai cũng tấm tắc khen ngon.
Quả là món dồi có phần hơi mỡ nhưng đây là thịt của con lợn nhà tự nuôi trong suốt cả năm cho dịp Tết. Lại là món nhà làm lấy chứ không phải là làm hàng.
Đây là chiến tích của T.L. và nhóm bạn khi đi du xuân ở Bắc Hà, nói chuyện với anh xe ôm người Tày trong chuyến đi Simacai thế nào thì mò ra được cái món này.
lạp sường của người tày ở bắc hà